Hà Nội là chiếc nôi chở che tôi khôn lớn
Đỡ bàn chân tôi là dải phù sa sông Hồng
Nhuộm trái tim tôi là sắc đào Hà Nội.
Tôi đã lớn lên
Nhớ những ngày phố rung, đạn lửa
Người lao công vẫn quét đường
Nắng vàng mong manh vai áo.
Cầu Long Biên qua bom rơi, bom nổ
Vẫn mênh mang những dòng người
Năm cửa ô bom rung, bom chuyển
Đào Nhật Tân vẫn thét lửa chân đê!
Không thể nào quên
Sóng gầm quặn đau sắc đỏ
Khâm Thiên lạnh tiếng chân người
Hà Nội hào hùng đứng dậy
Cuồn cuộn sông Hồng bên xác máy bay rơi!
Hà Nội đã cho tôi những bước làm người
Cho tôi cơn mưa mùa xuân
Chiếc lá mùa thu
Tiếng ve mùa hạ
Thương những ngày đông hun hút gió mùa.
Chảy trong tôi vẫn dòng sông sóng sánh phù sa
Thao thức những cánh buồm chở mùa về xanh non châu thổ
Da diết tiếng còi tàu đêm Hà Nội
Dội vào tôi năm tháng khôn nguôi.
Nguồn nhandan.com.vn